Làm gì có địa ngục trần
Mà anh rủ em về thăm Âm phủ !
***
Cầu Nại Hà bắt qua dòng sông tử
Chịu oằn mình gánh nặng nỗi oan khiên
Hãy nhẹ bước lần hồi trong cõi mộng
Giữa ngổn ngang bao chuyện kể Âm - Dương
Phú quý, lợi danh chưa hẳn là tất cả
Nếu làm người sống thiếu hẳn một chử Tâm
Trong cõi xa xăm, một chỗ ta nằm
Sẽ an nhiên neeus đời không vẫn đục
Chỉ một lần thôi vào thăm địa ngục
Chuyện Thanh Đề được truyền tụng ngàn năm
Phật tích đề cao chử Hiếu nhân văn
Mục Kiền Liên mấy mùa tìm mẹ ?
... Thăm Âm phủ một lần em thấu hiểu
Chuyện Ta Bà, chuyện nghiệp chướng khổ đau
Thanh thản bàn chân nhẹ bước qua cầu
Dòng suối mát trôi bao điều phiền lụy
Phan Bân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét