15 thg 11, 2013

Lại về Đà lạt ngày mưa

Tôi đi giữa thành phố ngàn thông.Một sáng chủ nhật thật êm đềm.Thành phố với những chiếc áo ấm màu xanh đỏ.Trời cao nguyên giống như trời Đà Nẵng vào ngày Đông.Một màu xám vây phủ trong cơn mưa phùn lả tả.Mưa kịp đọng trên mái tóc mình những hạt li ti.
Một ly café bên hồ Xuân Hương chưa đủ sưởi ấm lòng của một kẻ giang hồ vặt.Nhớ một một mối tình xưa cũ .

Lại về Đà lạt ngày mưa.
Nghe con tim hát lời thưa thốt buồn.
Những con đường dốc chao nghiêng.
Như anh chao xuống,muộn phiền đời em.



       Nhà thờ con gà xa xa,còn hơi hường của một đêm Silent night phố núi.Khách du lịch mùa này ít hơn mọi năm.Hình như đất trời dành cho tôi một khoảng không gian trống trãi và những bước chân mình được thênh thang trên những con đường vắng như thế này đây.Phố vẫn lạnh và ít bóng má đỏ ,môi hồng.Một đêm silent night vui nhộn và tiêu tốn nhiều năng lượng.
Chủ nhật, nướng thêm một chút để ấm niềm chăn chiếu.
         Xa Đà Nẵng đã vài ngày.Đi với một chút công việc riêng tư và theo lời nhắn gọi của một hội thân hữu.Lòng phân vân giữa chuyến đi Huế -do bạn hữu sắp xếp từ nhiều ngày trước- và chuyến đi Đà Lạt.
Tự nhủ với lòng,nơi nào cũng là bằng hữu, Huế có thể còn đi lần khác nhưng chốn xa này khó sắp xếp dễ dàng.


        Dã Quỳ bên đuờng vàng rưc rỡ.Một loài hoa dại đặc trưng cho phố núi.Mưa trên cành Phượng tím làm cho tôi nhớ đến những hạt mưa trên cây sầu đông ở Huế. Không biết bạn bè tôi đang làm gì nhỉ? Chắc hẳn sau một đêm thức nhiều hơn ngủ,bởi câu chuyên của những người bạn già qua không ít đề tài. Ai sẽ nói nhiều nhất đây? Chắc hẳn là Quang Thu và Thuý Hương.Có lẽ trời đất cũng định sẵn sau tôi là Quang Thu và Sau Thuý Hương là Hồng Việt. Hai nhân vật chính không theo đoàn về Huế. Ai  sẽ ăn dùm chúng tôi chén cơm Hến ngọt ngào trong sáng ngày hôm nay và ai sẽ uống dùm tôi ly café đậm hương nghĩa tình trong một ngày Đông xứ Huế ?
      Tôi nhớ dáng cao gầy của Thân và nụ cười hồn hậu. Có một lần nào trong đời Thân đã hát một mình: “chàng đứng như em,một dáng gầy gầy, chàng đứng như em một dáng gầy gầy.Mỗi con lạch là mỗi xót xa,mỗi dòng sông là mỗi tuỗi già….”. Nếu chưa một lần hát,tôi sẽ nhắc lời. Nghe bạn.


        Tôi nhớ đến Trang Em với  khoé mắt của một thời hương sắc. Ngày ấy không cách đây bao nhiêu.Xa nhưng còn đọng trên khoé môi. Sáng nay, thời gian rộng rãi,có lẽ sẽ có thêm Tuyết Na và biết đâu sẽ tìm được Thương ,những người bạn đã định cư ở Huế.Có Tuyết Na để mọi người gọi Na ơi ,Na hỡi. Có Thương để mọi người nói: thương quá Thương ơi! Một đoàn rồng rắn sẽ làm cho dân tình trố mắt nhìn. Nhìn lạ lẫm, bởi họ không còn trẻ nữa. Mà họ lại trẻ trung. Thành nội sẽ chuyển mình trong tiếng nói giọng cười. Chợ Đông Ba sẽ ồn ào thêm .Chùa Thiên Mụ trưa nay sẽ trở nên ấm áp.
        Tôi nhớ đến lời mời, mà Trang Em đã nói từ chuyến đi trước. Tôi hình dung được một đoàn người kéo về Chợ Dinh để ăn một bữa cơm do Trang Em khoản đãi. Trong bếp sẽ là môt đám phụ nữ: Trang Em,Thân,Thương,Thuý Hương,Kim Anh,Ngọc Hường,Vợ Xuân. Ở phía nhà ngoài là một bàn tiến lên gồm Thọ Điện Bàn,Trân, Nhu, Xuân, Q.Thu và một Lân trầm mặc. Tiếng nói ở phòng ngoài và tiếng cười râm ran trong bếp chắc hẳn làm cây côi trong vườn nhà Trang Em nghiêng ngả. Là một bữa cơm Huế. Huế là quê tôi và cũng là quê của nhiều bạn nữa. Tôi hình dung đuợc hương vị của các món ăn đó ngon như thế nào.
        Tôi vẫn đi trong mưa Đà lạt. Con đường với những dốc dài, dốc ngắn.Thành phố của hoa và ngàn thông. Hoa làm cho đường phố thêm vui và thông làm cho thành phố thêm thơ. Huế buồn và u mặc.Trong cơn mưa phố núi ,tôi nhớ về những cơn mưa lạnh lẽo của xứ Quảng, Xứ Huế mình. Ở đây,mưa trên non cao.


Mưa làm mờ thung lũng. Ngoài kia,mưa làm ướt mi ai?  
Xứ Huế ,Xứ Quảng bây chừ cũng chìm trong mưa. Tôi mong,chút tình người của một nhóm nhỏ bạn bè tôi sẽ làm cho lòng mỗi nguời thêm ấm.
        Và tôi hát một mình.
Hết rồi vành nón chao nghiêng.
Ngọn thông rũ bóng muộn phiền đời em
Dã Quỳ thấm đẫm sương đêm
Nhớ ơi! một thoáng môi mềm năm xưa.

                                                           VoViDu

1 nhận xét:

  1. Lội chợ Hoa trong dịp lể hội hoa Dalat về trong cái se lạnh bát ngát của đất trời ngàn thông. Lang thang một ngày để thấy cái hay, cái thú vị khi không có ai bên mình...
    Về KS đọc tờ báo trong cái mệt nhưng thật bất ngờ khi MÌNH ĐỌC ĐƯỢC BÀI CỦA MÌNH trên mạng. 
    Sao ngạc nhiên quá chời! Sao lẹ vậy chời!

    Hi, Bạn mình làm cho mình thật ...là vi vu luôn với HOA-ĐẤT TRỜI và giờ là VỚI BẠN.
    Mình tự nhủ mình không bao giờ đi một mình trên cỏi đời này - luôn có bạn bè : HUẾ- ĐÀ LẠT- SÀI GÒN hay bất cứ nơi đâu đều có vòng tay của bạn qua alô phône ơi ới.

    Đọc lại lần nửa bài viết của " mình" (Hi) và mình chìm trong giấc ngủ ngoài kia hoa Dã Quỳ vẫn nở trong sương đêm và
     bên đồi thông kia vẫn ẩn giấu một bếp lửa hồng...

2 nhận xét:

  1. Wow, bữa ni D mới trổ tài văn chương thứ thiệt,lâu ni giấu nghề, văn vẻ lãng mạn gớm. Chúc mừng bạn lên tay nghề sau thời gian bị 113 quản lý chặt không thấy mặt mũi đâu. Hãy phát huy nhé. Chào nhà văn trẻ 2013

    Trả lờiXóa
  2. Hi, Khi trên đường đến Dalat D gửi mấy câu thơ cho người bạn ở Sài Gòn.
    Không ngờ lang thang một ngày với khói sương ngàn thông về khách sạn
    mở mạng thấy bài viết này.(đề tên tác giả là VD)

    Ngạc nhiên chưa !
    Và D để y nguyên vậy, lâu lâu đọc lại thấy mấy lần vui.

    Ừ vậy đó- bạn bè còn đó, Dalat còn đó là còn gặp lại.

    Trả lờiXóa